Quách Phú Thành và vợ nắm tay nhau trông rất hạnh phúc và rạng rỡ khi con ngựa "cưng" của ngôi sao nổi tiếng về nhất trong cuộc đua. Dù hơn vợ tới 22 tuổi nhưng Quách Phú Thành được khen phong độ và trẻ trung. Ngày 27/5, Quách Phú Thành xuất hiện cùng vợ tại trường đua ngựa. Và bạn tự thuyết phục bản thân mình rằng giấu giếm lời yêu bé nhỏ với người phụ nữ bạn yêu sẽ bảo vệ bạn khỏi những rắc rối đó. khi bạn lần đầu tiên cam kết với người vợ cũ của mình. Đó đã là quá khứ, như bạn nói, nhưng tôi ngờ rằng tới tận Nội dung truyện Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc. Vốn định uống rượu để lấy thêm can đảm thổ lộ với người trong lòng, kết quả không nghĩ tới là uống say mèm, trước mặt đám đông nôn lên người Cố đại thiếu có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng Tác phẩm: Omega Của Đại Tá Cấm Dục. Tác giả: Nguyệt Cầm Ỷ Mộng. Thể loại: Đam mỹ, ABO, ngọt sủng, quân nhân. Số chương: Chính văn hoàn 129 chương + chưa xác định phiên ngoại ( tùy tg ). Văn án: Tác giả tính đặt tên bộ này là. Không thể phát tình? tới một lần sẽ 11 13 năm yêu đương với cô vợ cao chưa đến mét rưỡi, ngủ 12 tiếng/ ngày, không dùng Facebook nhưng dám tuyên bố: Em nuôi anh đến khi anh giàu mới nhất. administrator 4 phút ago Không có phản hồi. Facebook; Prev Article Next Article . Mục lục. Bé 3 tuổi sống sót trong vụ thảm sát ở nhà trẻ Thái Lan nhờ ngủ say. Một bé gái 3 tuổi đã may mắn thoát chết trong vụ thảm sát kinh hoàng khiến 37 người thiệt mạng tại một nhà trẻ ở Uthai Sawan, Thái Lan hôm 6/10 nhờ trùm chăn kín đầu ngủ say. Dưới đây là 10 bí quyết dạy con của cặp vợ chồng siêu sao bóng đá người Anh mà cha mẹ nào cũng có thể áp dụng. Đưa ra quy định về chuyện hẹn hò của các con . Đó là một trong những điều quan mà gia đình David Beckham rất chú trọng. 4QEs3t. Đánh giá từ 122 lượt Truyện online hay mang tên Hôn Ước Hào Môn Vợ Yêu Bé Nhỏ Của Đại Thúc mở màn về uống rượu để lấy thêm can đảm thổ lộ với người trong lòng, kết quả không nghĩ tới là uống say mèm, trước mặt đám đông nôn lên người Cố đại thiếu có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng, hậu quả cũng có thể nghĩ, vì mạng nhỏ mà suy tính, cô thừa dịp mọi người không chú ý, vụng trộm chuồn đó, cầm thư tình đã chuẩn bị kỹ, cô đứng ngoài cửa phòng của người trong lòng, cô đang vô cùng thâm tình nghĩ kỹ, cửa liền mở ra, cô lập tức trợn tròn mắt, Cố Mộ Nghiêm?Chân cô như bôi dầu chuẩn bị chuồn nữa, một bàn tay từ phía sau bắt lấy cổ áo của cô, Cố đại thiếu xanh mặt, "Lại để cô chạy, mặt của tôi đặt ở đâu chứ!"Hai người đấu trí đấu dũng một đêm, cũng không nghĩ đến, tỉnh lại đối mặt là một đống tóe lửa, cùng với một đám người chằm chằm vây xem, Tần Tích cho rằng thứ đợi mình là một tờ chi phiếu, sau đó để cô cút ra xa!Là cô đang ảo là ai ngờ, Cố đại thiếu vậy mà không hành động như lẽ thường, ở trước mặt mọi người đổi trắng thay đen, kiên quyết bắt cô phụ trách với anh, mà trưởng bối vậy mà lại còn đồng ý!Đầu óc người nhà họ Cố cũng không bình thường! Cũng không điều tra rõ ràng liền tác thành cập đôi!Thiếu con đâu cũng thiếu đến nổi phải dùng bạo lực để cướp đoạt sao?Tần Tích ngửa mặt lên trời thở dài, đây là cái gì quỷ nha! Cô chỉ cần chi phiếu, không muốn lập gia đình!Cũng giống với Câu Chuyện Hồ Đồ, tựa truyện ngôn tình sắc ngày càng chiếm trọn niềm tin yêu của các độc giả trẻ.. . . . . . "Anh cũng không phải là chưa có nhìn thấy qua." Cố Mộ Nghiêm cười nói."Anh nói lại lần nữa!" Đôi mắt của Tần Tích muốn phun lửa, ba năm qua, cô chưa bao giờ mất thể diện giống như bây Mộ Nghiêm thấy cô tức giận không thôi, thu lại nụ cười, vội vàng dụ dỗ nói "Đã xé rồi, em lại tức giận cũng vô dụng thôi, được rồi, đừng tức giận nữa mà."Anh cũng không muốn mới tìm được bà xã, lại làm cho bà xã tức giận mà chạy mất."Anh cút ngay." Tần Tích nhìn người đàn ông đang đè ép nhiên Cố Mộ Nghiêm không muốn rời đi, lại cố ý nặng nề đè ép cô xuống, vẻ mặt gian manh "Anh không cút.""Rốt cuộc thì anh muốn làm gì?"Sun520 – DĐ. Lê Quý Đôn"Anh muốn để cho em thừa nhận em là bà xã của anh, mà anh là người đàn ông của em, sau đó chúng ta cùng nhau về nhà.""Tôi không!"Nhà họ Cố? Đột nhiên, Tần Tích nhớ đến trong thư điện tử Tần Mộ Tây gởi cho cô có viết, nói là người nhà họ Cố ở Phượng thành bắt cóc bé."Chính anh đưa Mộ Tây đến đây, anh thật hèn hạ, thế nhưng dùng một chiêu này."Cố Mộ Nghiêm giải thích "Là anh đưa Mộ Tây đến, chỉ là lúc anh đưa bé đến vẫn không biết bé là con của chúng ta, nếu sớm biết anh đã đưa em cùng nhau về, cũng không phải đợi tới bây giờ.""Chớ nói lung tung, tôi không có thừa nhận anh là cha của Mộ Tây.""Em không thừa nhận cũng không thay đổi được sự thật anh chính là cha của Mộ Tây."Tần Tích thở ra một hơi, giọng nói dịu xuống "Được rồi, cho dù anh là cha của Mộ Tây thì như thế nào, trên thế giới có nhiều người có con rồi vẫn ly hôn nhiều đi. . . . . . Ưm. . ."Lời của cô còn chưa nói hết, miệng đã bị anh bị điên cuồng chặn lại, anh không muốn nghe cô nói lời làm cho anh khó chịu, cô bị anh hôn không thở nổi, đột nhiên trong đầu thoáng qua một hình ảnh, đã từng có một người đàn ông bá đạo như thế hôn qua mình, trong đầu của cô thoáng qua hai thân thể dây dưa với nhau, còn có tiếng thở dốc cực nóng. . . . . .Tay Cố Mộ Nghiêm nâng đầu của cô, thâm tình rồi lại thô lỗ hôn cô, hận không được nuốt trọn cả người cô vào trong bụng."Ưm ưm ưm. . . . . ." Tần Tích hơi thở mạnh, đưa tay đánh bờ vai của anh mấy Mộ Nghiêm chậm rãi ngẩng đầu lên, mắt đỏ ngầu nhìn cô "Nhớ ra chưa? Chúng ta đã từng hôn qua vô số lần như vậy, nếu em còn chưa có nhớ ra, anh không ngại để cho em thể nghiệm một cái khác.""Anh dám!" Tần Tích nhìn anh chằm Mộ Nghiêm dùng hành động để cho cô biết mình có dám hay không, anh giống như sói đói bụng rất lâu rồi vậy, điên cuồng bắt đầu chiếm đoạt thân thể của cô, cuối cùng lúc cô không hề chuẩn bị, lập tức hòa làm một thể với cô, Tần Tích một hơi tức ở ngực, ba năm xa nhau, lần nữa ở chung một chỗ, thân thể cảm thấy có chút đau."Nhớ ra chưa?" Mỗi lần Cố Mộ Nghiêm làm một động tác cũng sẽ hỏi cô một lần."Anh đi ra ngoài cho tôi." Tay Tần Tích bóp bờ vai của anh, móng tay hãm vào trong da thịt của anh. Cố Mộ Nghiêm không chỉ không đi ra, còn càng thêm xâm nhập, Tần Tích đau đến hít vào một hơi, vốn là anh muốn dừng một chút đợi cô thích ứng, nhưng cô lại động lại xoay, anh thật sự nhịn không được rồi, nín ba năm, lần này muốn toàn bộ phát tiết ra ngoài.Sun520 – DĐ. Lê Quý ĐônThân thể Tần Tích rất là căng thẳng lại vô lực, không biết vì sao ngay cả tay cũng nâng không nổi, cô nghe được giọng của mình đều đang run rẩy "Hỗn. . . đản, tôi giết chết anh!"Loại cảm giác này giống như rất quen thuộc, lại giống như rất xa ngón tay của Cố Mộ Nghiêm và cô đan xen, động tác càng thêm cuồng dã, Tần Tích vẫn không ngừng mắng, bộ dáng nhíu mày không chịu nổi thấy tâm tình kích động của Cố Mộ Nghiêm, cô vẫn không đáng yêu giống như ba năm trước mịa mày, người đàn ông này là bao lâu chưa từng thấy phụ nữ rồi, có phải muốn giết chết cô không cùng, Tần Tích đều cảm thấy thân thể mệt rã rời, nhưng anh vẫn còn ở đó mà động động động, cô tức giận đến nỗi muốn đạp anh đi xuống, nhưng thân thể lại không có hơi sức, cho nên chỉ có thể dùng mắt tức giận nhìn anh chằm chằm, nhưng đổi lấy chỉ là anh chiếm đoạt thô bạo nó, cô muốn chết, nếu sự thật là như vậy, vậy thật là mất thể diện vứt xuống nhà bà ngoại rồi.**Bây giờ tâm tình của Tần Mộ Tây có chút phức tạp, vẫn cho là cha đã chết, nhưng bây giờ một người cha anh tuấn lại xông ra, hơn nữa lại là chú Cố nữa chứ, thật ra thì bé không có không thích chú Cố làm cha của bé chút trách bé thích gần gũi chú Cố như vậy, khó trách lúc chú Cố tắm cho bé, bé lại cảm thấy ấm áp như vậy, hoá ra chú Cố chính là cha ruột của biết mẹ và cha nói chuyện thế nào rồi? Hi vọng sẽ không đánh nhau."Mộ Tây, cha cậu thật mạnh mẽ." Trần Thần hâm mộ nói."Hắc hắc, tôi cũng vậy cảm thấy." Vẻ mặt Tần Mộ Tây hài Tâm nhỏ giọng hỏi Trần Thần "Anh trai, anh nói cha của chúng ta mạnh mẽ giống như cha của Mộ Tây không?"Trần Thần nói thật "Không biết, nhưng anh lại tin ánh mắt của mẹ, cha của chúng ta cũng lợi hại giống như cha của Mộ Tây thôi.""Dạ." Trần Tâm nặng nề gật Mộ Tây phủi mông một cái đứng lên, chuẩn bị đi ra phía ngoài, Vạn Kiệt nhìn Vạn Hổ núp ở góc tường "Tiểu thiếu gia, xử lý cậu ta thế nào?"Vạn Hổ vội vàng lại dập đầu lại cầu xin tha thứ "Tiểu thiếu gia, xin cậu tha cho tôi, cậu thấy tôi nơi này một đường phục vụ các người ăn uống rất tốt, cũng đừng so đo với tôi."Thật ra thì Tần Mộ Tây cảm thấy Vạn Hổ dại dột có chút đáng yêu, thứ người như thế có thể làm lão đại, thật không biết người phía dưới là dạng Hổ thấy Tần Mộ Tây không nói gì, liền lăn một vòng đến bên chân của Tần Mộ Tây "Tiểu thiếu gia, chỉ cần cậu lưu lại cho tôi một mạng, về sau tôi mặc cho cậu sai khiến, tuyệt đối không có hai lời, cậu coi như nuôi con chó, cầu xin cậu phát thiện tâm, tôi về sau nhất định một lòng hướng thiện, tuyệt đối không làm côn đồ nữa, tôi ngày ngày chạy đến lối đi bộ đỡ người già."Đầu Tần Mộ Tây đầy vạch đen, không biết nói gì "Ai cho ông đi đỡ người già, người già không có bệnh tim cũng bị ông hù dọa ra bệnh tim mất thôi.""Vậy tôi không đỡ người già, tôi không nhặt của rơi, tôi nhặt được tiền nhất định giao cho chú cảnh sát, tuyệt đối không nuốt riêng một phân một hào, tranh thủ làm công dân tốt hợp pháp." Khoé miệng Vạn Kiệt giật giật một cái, thật không biết tại sao có thể có người nguyện ý đi theo thứ người như vậy, đây rõ ràng chính là một cái hố to chứ Mộ Tây vốn là cũng không có tính toán giết Vạn Hổ, tuy nói có lòng muốn muốn bắt cóc bọn họ, nhưng cũng không có chiếm được tiện nghi gì, bây giờ còn bị sợ đến thiếu chút nữa tè ra quần, cũng coi là trừng phạt hắn ta rồi."Có thể tha cho ông một cái mạng, nhưng ông nên nhớ, về sau mồng một mười lăm phải ăn chay niệm Phật, không cho bắt nạt người khác nữa, tôi sẽ để cho người giám thị ông, nếu ông còn dám làm chuyện xấu, cũng đừng trách tôi không khách khí.""Dạ dạ dạ, tôi bảo đảm tuyệt đối một lòng hướng thiện, hơn nữa tôi còn ngày ngày thắp hương phù hộ tiểu thiếu gia sống lâu trăm tuổi, thọ so Thiên Tề. . . . . ." Vạn Hổ nói qua một đống lớn lời nịnh hót, Tần Mộ Tây cắt đứt lời của hắn ta "Được rồi, đừng ôm chân tôi nữa, tôi phải đi."Vạn Hổ vội vàng buông ra, Tần Mộ Tây mang theo anh em Trần Thần đi ra ngoài, ngồi lên Vạn Kiệt rời đi lại uy hiếp Vạn Hổ một lần nữa "Nhớ lời của tiểu thiếu gia nhà chúng tôi đó, dám không làm theo, tùy thời muốn mạng nhỏ của mày đó."Vạn Hổ vội vàng ngoan ngoãn trả lời "Tôi nhất định nghe theo!"Mọi người rút lui, lúc này Vạn Hổ mới đặt mông ngồi xuống dưới đất, trên trán tất cả đều là mồ hôi, làm côn đồ còn khó hơn cảnh sát mà, vốn cho là làm côn đồ thì sau đó không cần nhìn sắc mặt người nữa, có thể diễu võ dương oai rồi, nhưng không ngờ khi côn đồ còn khó khăn – DĐ. Lê Quý ĐônTrần Tâm thấy dáng vẻ Tần Mộ Tây, sùng bái cực kỳ "Mộ Tây, mới vừa rồi cậu thật đẹp trai nha.""Ha ha." Đột nhiên được cô bé khen, Tần Mộ Tây có chút ngượng Thần thấy em gái mình một lòng toàn bộ dính vào trên người Tần Mộ Tây, có chút ghen ghét, trước kia trong mắt em gái chỉ có mình, lập tức trợn mắt nhìn Tần Mộ Tây, Tần Mộ Tây có chút như tên Hòa thượng lùn 2 thước với tay sờ không đến đầu *vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì, Trần Thần làm gì trừng mình? Vạn Kiệt đưa Tần Mộ Tây và Trần Thần trở lại nhà họ Cố, trong nhà lập tức nhiều hơn ba người bạn, Hàn Thu bọn họ đừng nhắc tới có nhiều vui vẻ thế nào, cười đến giống như đóa hoa loa kèn vậy nhà họ Cố, Trần Thần không sợ Trần Tâm gặp nguy hiểm, cho nên cũng ít quan tâm đến Trần Tâm, ngược lại gần gũi với Tần Mộ Tây hơn, hai người đều cảm thấy hứng thú với vũ khí, Tần Mộ Tây muốn học công phu quyền cước, Trần Thần sẽ dạy cậu, không giấu giếm chút Tâm đi theo sau cái mông của bọn họ, nhìn Tần Mộ Tây học võ, cô ở bên cạnh kêu lên "Mộ Tây thật là giỏi, Mộ Tây rất đẹp trai!"Trần Thần nhìn em gái mình hoàn toàn luân hãm vào trong sức hấp dẫn của Tần Mộ Tây, nhíu nhíu mày, đi tới bên người Trần Tâm "Trần Tâm, anh trai nói cho em biết, chờ sau này em trưởng thành, em sẽ gặp được bé trai đẹp trai hơn khốc hơn, cô gái phải có ánh mắt nhìn xa nhìn lâu dài một chút."Vẻ mặt Trần Tâm ngây thơ "Anh trai, lâu dài là cái gì?"Trần Thần sửng sốt một chút, cậu biết lâu dài là có ý gì, nhưng lại không biết làm sao giải thích với Trần Tâm, cuối cùng chỉ có thể nói "Dù sao sau này em sẽ biết Tần Mộ Tây không phải khốc nhất là được rồi.""Ồ." Trần Tâm cái hiểu cái không gật đây Tần Mộ Tây cũng có chút võ, nhưng đánh nhau không có lực như Trần Thần, trước đó bé chủ yếu là tấn công vào máy vi tính, cho nên thuật cận chiến chỉ là phụ trợ, nhưng nhớ đến ngày đó nhìn thấy Trần Thần đánh nhau đẹp trai như vậy, Tần Mộ Tây rất là hâm mộ, âm thầm hạ quyết tâm phải chuyên cần luyện tập mới Thần thấy Tần Mộ Tây luyện tập một giờ, còn chưa có ý tứ muốn ngừng "Mộ Tây, nghỉ ngơi một chút thôi.""Tôi không mệt." Tần Mộ Tây cảm giác mình không dùng hết tinh lực Thu thấy Tần Mộ Tây luyện đầu đầy mồ hôi, rất là đau lòng, bưng nước ô mai đi ra "Mộ Tây, Trần Thần, Trần Tâm, mau tới uống nước ô mai nào."Tần Mộ Tây vừa nhìn thấy Hàn Thu ra ngoài lúc này mới dừng lại, bưng nước ô mai uống, Hàn Thu cầm khăn lau mồ hôi trên mặt Tần Mộ Tây, càng nhìn càng thích, đây là cháu của bà, cháu trai bảo bối thật giỏi, về sau chắc chắn có tiền đồ hơn so với Mộ Nghiêm đó nha. Vẻ mặt Tần Mộ Tây một bộ đừng nghĩ lừa gạt tôi "Nhất định là gạt con, con xem bên trong phim Hàn, những người đó chỉ thích lừa gạt cô gái nhỏ về nhà, sau đó đưa quần áo của mình cho cô gái nhỏ mặc, luôn là áo sơ mi trắng......"Đầu Cố Mộ Nghiêm đầy vạch đen, thằng quỷ nhỏ này thế nhưng thích xem phim Hàn, đây không phải là cô gái nhỏ mới thích việc làm sao?"Con không biết trên TV đều là gạt người hay sao?" Cố Mộ Nghiêm tức giận trả lời "Sau này ít xem TV đi, sẽ thấy ba điều sai trái."Tần Mộ Tây vẫn rất nghiêm túc trả lời "Ti vi thật sự gạt người, nhưng cũng có thể rút ra kinh nghiệm từ trong đó, sau này có thể đưa cô gái nhỏ đi đường vòng.""Con mới bây lớn, mà đã muốn câu con gái rồi hả.""Lòng của phụ nữ như mò kim dưới đáy biển, đương nhiên là muốn nói chuẩn bị sẵn sàng trước mới được, có muốn con truyền thụ một chút kinh nghiệm cho chú hay không, bảo đảm chú bắt được vào tay ngay!" Tần Mộ Tây một bộ cử chỉ hào phóng để chia sẻ tài Mộ Nghiêm cười "Không cần!""Hừ, bỏ qua cái này sẽ không có cơ hội lần sau đâu đấy, con có rất nhiều bí mật ở đây.” "Nếu như những thứ này bảo điển bí tịch* *sách quý là con học từ bên trong phim Hàn, thì thật sự không cần.""Không phân biệt tốt xấu." Tần Mộ Tây nhăn mũi, ngay sau đó lại hiếu kỳ hỏi "Đúng rồi, chú ở Phượng Thành có thế lực lớn hay không đây, ngộ nhỡ con muốn đi ngang, người khác nhìn con không vừa mắt thì làm thế nào? Đến lúc đó nói tên của chú có thể có tác dụng hay không vậy ạ?""Không dùng được!" Cố Mộ Nghiêm nói."A, hòa đồng kém như vậy ư." Vẻ mặt Tần Mộ Tây ghét bỏ "Thế còn công ty của chú thì sao? Con đã nghe nói qua chưa ạ.""Thịnh Vũ.""Thịnh Vũ?" Tần Mộ Tây lập tức giương cao mấy âm lượng, Cố Mộ Nghiêm dừng chuyện trong tay lại nhìn bé "Sao thế?"Tần Mộ Tây cũng ý thức được mình phản ứng quá mức, chớp mắt mấy cái, dùng vẻ mặt vô tội nhìn anh "Không có việc gì, chú Cố, chú có thể rót giúp ta một ly nước được không ạ?"Cố Mộ Nghiêm cũng không tin vẻ mặt đó là không có chuyện tốt cả, nhưng vẫn đi xuống lầu rót Mộ Tây vò đầu bứt tai ngồi ở trên giường, chú ấy lại là Thịnh Vũ’, cậu và chú Hàn quy định rõ thủ hạ không cho phép lui tới với người “Thịnh Vũ” ở Phượng Thành, nếu biết mình và lão đại Thịnh Vũ’ ở chung một chỗ, đoán chừng chính là Thế Giới Đại Chiến rồi, không được, không thể để cho cậu và chú Hàn biết Mộ Nghiêm rót nước trở lại, Tần Mộ Tây cầm cái ly uống hai ngụm, đột nhiên nghe được bên cạnh hỏi bé "Con rốt cuộc là ai?"Anh tuyệt đối không nghĩ đây là đứa bé nhà người bình Mộ Tây nhíu mày, chậm rãi nâng đầu nhỏ lên, cười ha hả nói "Con là ai, con đương nhiên là Tần Mộ Tây.""Chú là nói thân phận." Cố Mộ Nghiêm thật ra rất tò mò với thân phận của bé. "Ai nha, sao đột nhiên con cảm thấy buồn ngủ như vậy chứ." Tần Mộ Tây đặt ly nước vào trong tay của Cố Mộ Nghiêm, sau đó nằm lên giường nhắm mắt lại "Con ngủ đây, không nên quấy rầy con đó."Đầu Cố Mộ Nghiêm đầy vạch đen nhìn chằm chằm bé, người này càng lúc càng biết chơi một chiêu này rồi, thôi, cho dù bé có thân phận gì, chỉ cần mình thích là được, nếu bé không muốn nói, cần gì phải đuổi theo hỏi Mộ Tây nương nhờ Cố Mộ Nghiêm nơi này ba ngày, ba ngày sau Cố Mộ Nghiêm phải trở về Phượng Thành, Tần Mộ Tây lại mặt dày mày dạn muốn đi theo lên máy bay, Cố Mộ Nghiêm nhìn bé "Con không phải nói cho mẹ con biết một tiếng hay sao?""Chờ đến Phượng Thành con sẽ nói cho mẹ, đến lúc đó mẹ nhất định sẽ tới tìm con, như vậy thì thuận lợi lừa gạt mẹ đến đây." Tần Mộ Tây ngồi ở trên ghế, rất là dương dương hả hê, còn hỏi Cố Mộ Nghiêm "Chú cảm thấy kế sách của con có được hay không?""Ừ, cũng không tệ lắm." Cố Mộ Nghiêm nhíu mày trả lời."Đó là nhất định, con chính là thiên tài mà!" Tần Mộ Tây giơ giơ lên mười mấy tiếng, máy bay chậm rãi đáp xuống thành phố Phượng Thành, Tần Mộ Tây tràn ngập tò mò, vừa xuống máy bay con ngươi sẽ không nghỉ ngơi, nhìn xong bên này lại nhìn bên, có vẻ hào hứng bừng bay nhiều người, Cố Mộ Nghiêm sợ bé bị lạc, cho nên vẫn nắm tay của bé, ngày thường Tần Mộ Tây không thích người khác nắm tay bé, nhưng kỳ lạ thay, bé không có ghét hành động này của Cố Mộ Nghiêm chút nào, ngược lại ngoan ngoãn đi theo bước chân Cố Mộ Kiệt kéo theo hành lý đi ở phía sau, lơ đãng ngẩng đầu nhìn thấp thoáng hai bóng dáng một cao một thấp trước mặt, đột nhiên cảm thấy bọn họ xem ra thật sự là hai cha con, tư thế đi bộ, nghiêng đầu gò má, động tác nhíu mày, thật sự là quá giống nhau. Nếu không phải là biết Cố đại thiếu tuyệt đối toàn tâm toàn ý với thiếu phu nhân, anh ta nhất định sẽ hoài nghi Tần Mộ Tây là con riêng bên ngoài của Cố đại nhà họ Cố biết Cố Mộ Nghiêm trở lại, hôm này đặc biệt làm trước thức ăn, chờ anh trở lại sẽ ăn ngay, nhưng khi nhìn thấy Cố Mộ Nghiêm dắt một đứa bé trai bước vào, trong mắt mọi người cũng thoáng qua ngoài ý muốn, đây là chuyện gì xảy ra?Tần Mộ Tây nhìn thấy Hàn Thu và Cố Đình Dư quan sát mình, lập tức miệng ngọt nói "Ông nội bà nội khỏe ạ."Ông nội bà nội?Hàn Thu nhìn về phía Cố Mộ Nghiêm; "Mộ Nghiêm, chuyện này...?"Cố Mộ Nghiêm nhìn Tần Mộ Tây "Bé gọi Tần Mộ Tây, là con gặp ở Luân Đôn, bé rất yêu thích Phượng Thành, cho nên đi về cùng con xem một chút, mấy ngày nay cũng sẽ ở đây."Dĩ nhiên là Cố Đình Dư chào đón rồi, đời này không biết còn có thể có đứa cháu hay không, thấy Tần Mộ Tây đáng yêu như thế, Cố Đình Dư vừa vặn cùng không nhịn được toát ra vẻ ông nội hòa ái "Mộ Tây, mau tới đây."Tần Mộ Tây đi tới, không sợ người lạ chút nào "Ông nội.""Ai." Mặc dù biết Tần Mộ Tây gọi mình chỉ là lễ phép, nhưng Cố Đình Dư vẫn rất nghiêm túc đáp ứng một câu, trong lòng có chút chua Thu đứng ở bên cạnh lại sâu cảm giác nghi ngờ, đứa bé này thế nhưng gọi Tần Mộ Tây? Đây không phải là kết hợp tên của Tiểu Tích và Cố Mộ Nghiêm hay sao? Ba năm trước đây Tiểu Tích đã mang thai, vốn là Tiểu Tích chuẩn bị sau khi kết hôn tự mình nói việc này cho Mộ Nghiêm, nhưng không nghĩ đến còn chưa kịp mở miệng thì xảy ra bi kịch, cho nên từ đầu tới cuối người biết Tiểu Tích mang thai chỉ có bà, sau khi Tiểu Tích chết, Mộ Nghiêm vốn là rất đau khổ, bà sợ nếu Mộ Nghiêm biết chuyện đứa nhỏ sẽ càng thêm khó chịu, cho nên vẫn coi việc này như bí mật chôn giấu ở trong lòng, nhưng khi nhìn đến đứa bé này, lại nghe được cái tên này, Hàn Thu không khỏi có một to gan suy đoán, chẳng lẽ Tiểu Tích không có Thu đi tới bên người Tần Mộ Tây, từ ái hỏi "Mộ Tây mấy tuổi rồi?""Hai tuổi rưỡi ạ."Hai tuổi rưỡi? Tiểu Tích rời đi ba năm, nếu như Mộ Tây là sinh non, thời gian vừa khớp, tâm trạng Hàn Thu có chút kích động, tiếp tục hỏi "Bây giờ mẹ của Mộ Tây đang ở đâu thế?" "Mẹ đang ở Luân Đôn ạ." Tần Mộ Tây trả lời."Mẹ của Mộ Tây tên gọi là gì vậy? Là làm cái gì? Sao cô ấy không có đi cùng với Mộ Tây đến Phượng Thành hả?"Tần Mộ Tây dùng vẻ mặt ngây thơ nhìn Hàn Thu nói "Bà nội, mẹ nói cho con biết, không thể tùy tiện nói cho người khác biết chuyện trong nhà, cho nên con không thể nói, thật xin lỗi."Hàn Thu phát hiện đứa bé này quá thông minh, không có dễ gạt chút nào, nhưng từ trong đáy lòng cũng hết sức thích bé "Sau này Mộ Tây ở đây, ngày ngày bà nội cho con ăn ngon."Tần Mộ Tây là cực kỳ hiểu được xem xét tình hình, biết rõ làm sao có thể dụ được người vui vẻ "Bà nội, con đói rồi.""Được được được, chúng ta lập tức ăn cơm, bà nội ôm nào." Hàn Thu đưa tay muốn ôm Tần Mộ Tây, nhưng Tần Mộ Tây lại lui một bước, nói lời ngay thẳng "Con là bé trai, con tự đi được mà!""Được, bà nội dắt con."Vạn Kiệt đứng ở bên cạnh thấy một màn như vậy, nhà họ Cố không khí rất lâu không có nhẹ nhàng qua như vậy, Mộ Tây tới, tâm trạng Cố đại thiếu cũng thay đổi tốt người cùng nhau ngồi ở bên cạnh bàn, Hàn Thu và Cố Đình Dư ngồi ở hai bên Tần Mộ Tây, hai người quả thật nghĩ Tần Mộ Tây thật sự trở thành cháu trai vậy, vừa gắp thức ăn vừa múc canh, Hàn Thu còn muốn đút cơm cho Tần Mộ Tây ăn, bị Tần Mộ Tây từ Thu và Cố Đình Dư nhiệt tình khiến Tần Mộ Tây có chút không chịu nổi, bao lâu rồi bọn họ chưa từng thấy qua đứa bé Mộ Tây cầu cứu nhìn về phía Cố Mộ Nghiêm "Chú Cố..."Cố Mộ Nghiêm đã sớm nhìn thấy một màn này, anh chỉ muốn biết tên nhóc Mộ Tây này có thể chống được lúc nào "Mộ Tây, tới bên này.""Dạ." Tần Mộ Tây đi từ từ tượt xuống cái ghế chạy về phía Cố Mộ Nghiêm, sau đó lại leo lên trên ghế dựa bên cạnh Cố Mộ Nghiêm. Khoảng cách ngồi ăn cơm, Tần Mộ Tây kề tai nói nhỏ với Cố Mộ Nghiêm "Chú nên nhanh sinh mấy đứa trẻ cho bà nội ộng nội chơi đi."Cố Mộ Nghiêm xấu hổ "Nhanh lên một chút sinh? Chú cũng không phải là cô gái nhỏ, sinh thế nào được đây?""Tùy chú sinh thế nào, dù sao nhanh lên một chút sinh ra là được rồi."Một bàn người nhìn thấy hai người bọn họ đang không ngừng nói nhỏ vào tai nhau, Hàn Thu hâm mộ không thôi, mới vừa rồi quá nhiệt tình hù Mộ Tây, cái này nhất định phải đổi, bà cũng không muốn hù Mộ Tây chạy mất đâu, ngộ nhỡ Mộ Tây thật sự là đứa bé Mộ Tây đó, vậy sau này Mộ Tây nhìn thấy bà còn không quay đầu bỏ chạy tối, Cố Chấn Đình trở lại, vừa nhìn thấy Tần Mộ Tây cũng là thích đến không thôi, khí phách một tay ôm lấy Tần Mộ Tây hung hăng hôn một cái, Tần Mộ Tây còn chưa kịp phản ứng đã ngây ngẩn cả người, bé không thích người khác thân mật với mình, nhưng khi nhìn đến mọi người nhiệt tình như vậy, bây giờ bé thật sự không nên nói Mộ Nghiêm là hiểu Tần Mộ Tây, lập tức tiến lên giải cứu bé ra "Ông nội, Mộ Tây mệt nhọc, con dẫn bé đi lên nghỉ ngơi."Tần Mộ Tây vội vàng phối hợp ngáp hai Chấn Đình có chút không bỏ được buông tay, nhưng khi nhìn thấy Tần Mộ tây buồn ngủ không thể chịu nổi thức đêm, cho nên để cho Cố Mộ Nghiêm ôm Tần Mộ Tây đi, Tần Mộ Tây vòng tay ôm lấy cổ của Cố Mộ Nghiêm, đầu tựa vào trên bả vai của anh, nhỏ giọng nói một câu chỉ có hai người bọn họ mới nghe thấy lời nói "Chú rất tốt!" Vốn định uống rượu để lấy bổ sung quả cảm tỏ bày với người trong lòng, thành tích chưa nghĩ tới là uống say mèm, trước mặt đám đông nôn lên người trong gia đình cố kỉnh đại thiếu bao gồm căn bệnh thích sạch sẽ rất lớn, hậu quả cũng có thể nghĩ, vì mạng bé dại nhưng mà suy tính, cô thừa dịp mọi người không nên nhớ, vụng trộm chuồn mất. Giới thiệu truyện Hôn mong hào môn hiền thê yêu nhỏ bé của đại thúc Tác giả Tần TíchThể loại Ngôn tình Trích đoạn truyện Hôn cầu hào môn hiền thê yêu nhỏ bé của đại thúc city P, ải đêm buông xuống, mây cha lóe ra, một chỗ xa hoa lãng giá thành. Trong KTV Hoàng Triều, xa hoa truỵ lạc, vô cùng náo nhiệt, nơi này báo giá buồng cũng ko phải nhỏ tuổi, cho nên tham dự chỗ này, đương nhiên cũng đều có quyền gồm tiền, người trong gia đình bình thường như Tần Tích, cũng chỉ biết đi theo gia đình có lợi là Diệp Thập Nhất tới đây, quan sát rượu còn có thêm củ quả miễn phí tổn, Tần Tích uống thành nghiện, Diệp Thập Nhất cũng tùy cô, vậy điện thoại cầm tay lân cận lướt lướt, chưa chút để ý hỏi “Tiểu Tích, chút nữa cậu thật sự ao ước tỏ bày mang Phạm Thành Trạch sao?” “Đó là tất nhiên, thư người nhà cũng từng viết hoàn thành, sẽ dốc hết trung ương huyết rồi, uống rượu để lấy bổ sung anh dũng, chút nữa liền đi, gia đình bạn chắc chắn có lẽ một lần hành động liền bắt được Phạm Thành Trạch, đến lúc đó mọi người mời cậu ăn uống cơm!” Tần Tích uống đến có chỗ mơ mơ màng màng, đôi má đỏ bừng, cô ngồi ở bên trên sàn, đầu tựa vào bàn chè, lưu ý đến đến sắp đến bộc bạch với Phạm Thành Trạch, toàn bộ cơ thể liền cười cợt dở người. đầy đủ thứ rượu này thật sự là quá dễ uống vào, từ trước cho đến bây giờ cũng chưa uống qua, đột nhiên, Tần Tích ợ một hơi rượu, cô nôn nả bịt miệng, “Không được. . . . . . Nhà bạn đi phun ra đang. . . . . . Cậu đợi gia đình. . . . . .” Diệp Thập Nhất chú ý bóng dáng Tần Tích lung lay thoáng động, ném dế yêu qua muốn đi đỡ cô, “Mình đưa cậu đi!” “Không nên. . . Tổ ấm chưa say. . . Bạn biết WC ở đằng kia. . . Cậu ngóng mình ở đây đi. . .” Tần Tích xây dựng đi ra ngoài, bước chân gồm chút mơ hồ, tay chỉ cuối hành lang, nở một nụ mỉm cười tươi, lầm bầm lầu thai nói, “WC ngay tại chổ này, người biết, ha ha.” Ngày thường Tần Tích đầy đủ ăn mặc khôn cùng bình thường, nhưng lúc này cạnh tranh dành được một lần mang lại địa điểm cao cấp Như vậy, vẫn cứ mặc một cỗ váy liền áo bó gần kề tổ ấm màu đen, một đôi giày xăng-̣đan, cải thiện bổ xung vài phần quyến rũ, chỉ đơn giản là trong phần quyến rũ này lộ ra vài phần non nớt, rất có sức hút của hai loại cảm xúc, vừa hài hòa vừa gồm chút ít phong tình. Khi Tần Tích mang lại, cửa WC chưa mở, đúng là lần này đắn đo sao lại cố này, phải làm sao lại đẩy chưa ra, cô bao gồm chút tức giận, cửa ngõ này bị hư rồi sao? Nếu vẫn hư mất, vậy cô giẫm một cước chắc chắn rằng không tất cả vấn đề gì chứ. Quản cảm thấy không được cụm vì thế, kiếm được các tiền bởi thế, thành tựu ngay cả WC cũng chưa tiện lợi. Tần Tích vén làn váy lên, lui về phía sau vài Cách, sau đó cần dùng hết khí lực body tiến lên, và đúng là nào ngờ, vừa new chuẩn bị nhấc chân giẫm lên, cửa ngõ lại ngẫu nhiên bật mí, cô phanh lại đã không còn kịp nữa rồi, khắp cơ thể nhào về phía trước, trước mắt liền sắp đến té xuống cũng như chó nạp năng lượng trà, cô nhanh nhảu bao bọc lấy một cây cột, bình ổn cơ thể. nguy hiểm thật, thiếu chút nữa thì luống cuống rồi! >> bài viết liên quan truyện Ngôn tình ngược cơ mà một trận này, khiến nguyên buồng vẫn náo nhiệt trong nháy mắt an tĩnh lại, mắt chúng ta chớp cũng chưa chớp chú ý bạn gái lạ xông tới, nhưng mà chính yếu nhất đó chính là, bạn gái này nạm mà lại ấp ôm lấy…..Cái người thân thích sạch đã nghiêm trọng, xác thực quán triệt phép bạn nữ cho gần người trong gia đình của bản thân mình —— cầm chiêu tập Nghiêm. cảnh huống rất là chưa ổn, người nhà đầy đủ sẽ suy đoán, một giây sau, kết viên của teen girls này vẫn như cầm cố nào? cố kỉnh tuyển mộ Nghiêm cũng ko phải là loại nam giới chưa ra tay mang cô gái, chỉ có chọc tới anh, dù thành viên là nam hay là thiếu nữ, dù là nhỏ ruồi, chỉ việc dám kêu ong ong ở mặt tai nạm chiêu tập Nghiêm, cũng hóng bị “Ngũ mã phân thây” đi! chúng ta gần như đã thấy khuôn bên của cầm cố chiêu mộ Nghiêm từ từ trở nên xanh mét, cùng rất ngón tay buông xuống ở mặt thành viên gia đình cũng từ từ cố chặt, khi núm mộ Nghiêm thế cánh tay của Tần Tích, liền mong muốn đá văng bạn gái chết tiệt này ra, gồm mấy gia đình bạn chưa đành lòng nhìn lại, chiếc kết viên thê thảm kia, giơ tay lên bít mắt, và đúng là một giây sau, cùng rất một tiếng nôn mửa, cố kỉnh chiêu tập Nghiêm cảm nhận ngực một hồi ẩm mốc. căn nhà càng bổ xung tĩnh mịch hơn so sở hữu vừa rồi, người nào cũng không dám phát ra một tiếng động, yên lặng cho mức mỗi người nhà giống như hầu như có thể nghe được con tim gia đình đập ở trong lồng ngực, bật thùng thùng cỗ ván.>> bài viết liên quan thể loại truyện Cưới trước yêu sau "Tối hôm qua tôi nên ném cô ra ngoài, nói không chừng bây giờ cô đang ở trong ổ của tên ăn mày nào đó làm ăn mày phu nhân rồi." Chết tiệt, anh vậy mà có hảo tâm để cô ở đây ngủ một Tích nổi cáu, một họng máu nghẹn trong cổ họng, lập tức chất vấn anh, "Tại sao anh lại ở trong phòng của thầy Phạm, còn nữa, anh dựa vào cái gì nói với người khác tôi là vợ tương lai của anh, anh có biết như vậy sẽ hủy hoại danh tiếng của tôi hay không hả?"Cô thật vất vả mượn rượu thêm can đảm để đến tỏ tình, kết quả bị anh phá rối, thật sự là siêu cấp buồn bực mà."Buổi tối uống rượu say đến khách sạn tỏ tình, còn thanh danh sao? Cô không phải hy vọng được bước vào căn phòng này sao?" Cố Mộ Nghiêm không chút khách khí châm chọc, lập tức cầm lấy bức thư bên cạnh, xem lướt qua, lập tức cười nhạo, "Bây giờ đã là năm nào rồi, thế nhưng còn dùng cách quê mùa như vậy, hơn nữa còn viết văn cẩu thả, dùng từ nông cạn.""Đáng ghét, anh trả lại cho tôi." Tần Tích thấy anh xem thư tỏ tình của mình, vừa thẹn vừa cáu, xông tới muốn cướp về, nhưng Cố Mộ Nghiêm nhẹ nhàng tránh né, liền trốn thoát, lập tức cô đông đưa theo bức thư, "Nhìn dáng vẻ của cô chắc không phải chưa từng nói chuyện yêu đương chứ?"Tần Tích trừng mắt nhìn anh, "Mắc mớ gì tới anh. Nhanh trả lại cho tôi."Cố Mộ Nghiêm trêu chọc cô, "Trả lại cho cô cũng có thể, bất quá cô phải đáp ứng tôi một điều kiện?""Không thể nào." Ai biết người đàn ông này lại sẽ nghĩ ra biện pháp gì hành hạ cô chứ."Vậy tôi liền đăng thư tỏ tình này lên mạng." Cố Mộ Nghiêm cười tà một tiếng."Anh." Tần Tích tức giận đến phát run, "Vô sỉ.""Tùy cô, nói như thế nào cũng được." Cố Mộ Nghiêm cầm lấy điện thoại di động, chụp ảnh bức thư, "Nếu cô không đồng ý, tôi lập tức liền đăng lên mạng.""Không được đăng." Tần Tích căng thẳng nhìn anh, lập tức tự nói với mình phải tỉnh táo, hít sâu hai cái, "Anh muốn cái gì?"Trên thư đến cùng còn có tên của cô, nếu như bị bạn học thấy được, còn không xấu hổ chết sao, hơn nữa cũng sẽ mang đến phiền phức cho thầy Phạm, cho nên tuyệt đúng không thể đăng lên Mộ Nghiêm lại rót một chén nước cho mình, chậm chạp uống một ngụm, "Đầu tiên, cô phải bồi thường tổn thất tinh thần lẫn da thịt cho tôi, so giá trị con người tôi, như thế nào cũng phải một trăm tám mươi vạn, bất quá tôi biết cô không có tiền, tôi liền giảm giá cho cô, trả tôi năm mươi vạn là được rồi."Tần Tích trợn to hai mắt, quả thực không thể tin được, "Năm mươi vạn? Vì sao anh không đi cướp đi, hơn nữa, dựa vào cái gì tôi phải bồi thường cho anh. Cần tiền đến điên rồi sao?"Cố Mộ Nghiêm cây ngay không sợ chết đứng nói "Tối hôm qua cô say rượu không được sự đồng ý của tôi, cưỡng chế hôn tôi. Hơn nữa còn không chỉ một lần, đây chính là nụ hôn đầu của tôi, cô nói số tiền này có đáng giá không chứ?""Tôi cường hôn anh? Làm sao có thể."Vóc dáng anh cao 1m8, cô có thể cưỡng bức được anh sao? Người đàn ông này là muốn lừa cô hả?"Con gái uống rượu say, phát điên lên hết sức đáng sợ, đặc biệt là cô." Cố Mộ Nghiêm mặt không đỏ hơi thở không gấp nói "Nụ hôn đầu của tôi là để dành cho bà xã tương lai, bây giờ cô cướp nó đi, đương nhiên cô phải bồi thường cho tôi chứ.""Nụ hôn đầu tiên của anh?" Lúc này Tần Tích giận rống lên, "Anh có biết xấu hổ không hả."Tần Tích hoàn toàn không tin Cố Mộ Nghiêm còn nụ hôn đầu tiên, loại đàn ông này, cho dù không phải là chú rể hàng đêm, vậy cũng không thể nào sạch sẽ đến như vậy đi."Tùy cô có tin hay không, dù sao cô phải bồi thường cho tôi, năm mươi vạn, tôi không chấp nhận tiền chuyển khoản.""Năm mươi vạn không có khả năng." Tần Tích móc móc trong túi, sau đó nhét vào trong ngực của anh, "Chỉ có năm mươi đồng, có được không?"Cố Mộ Nghiêm vuốt vuốt nếp nhăn trong tay, "Cô là đang đuổi ăn mày sao. Vốn có hảo tâm giảm giá cho cô, nhưng nhìn thái độ này của cô, không cần bớt nữa, giá cuối cùng một trăm vạn, không trả tôi liền kiện cô.""Anh làm từ vàng sao? Chỉ một người liền một trăm vạn.""Tôi còn đắt hơn so với vàng, biết tôi là ai không?"Tần Tích lắc lắc đầu, vừa rồi cô chỉ mơ hồ nghe được đám người kia gọi anh là Cố đại thiếu."Nhìn miệng của tôi, nghe rõ ràng, tôi gọi là Cố - Mộ - Nghiêm! Cố Mộ Nghiêm, cô biết không hả?"Tần Tích sững sờ một tý, Cố Mộ Nghiêm liền cho rằng Tần Tích bị tên anh dọa sợ, lại nghe được lời nói của cô, mặt đen tại chỗ."Không biết."Cố Mộ Nghiêm quát về phía cô, "Cô là từ sao Hỏa đến sao? Ngay cả tôi cũng không biết."Tần Tích nhún nhún vai, "Ngay cả tôi cũng không biết anh, có thể thấy được anh cũng không phải đặc biệt nổi tiếng.""Tôi không quản cô có biết hay không, tóm lại, một trăm vạn trả nhanh lên, nếu không chúng ta liền gặp mặt ở toà án." Cố Mộ Nghiêm không nói láo, tối hôm qua chính là nụ hôn đầu của anh, từ trước, anh thật sự chưa từng hôn cô gái nào, cũng không có hứng thú hôn môi với phụ nữ. Nhưng ngày hôm qua u mê hồ đồ, không kịp phòng bị liền bị Tần Tích hung hăng này tập gái khi yêu thường mơ mộng lần đầu tiên của mình sẽ cho ai, con trai cũng không ngoại lệ, cũng sẽ nghĩ tới cô gái đầu tiên hôn mình là ai, nhưng Cố Mộ Nghiêm như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ là cô. Muốn vóc người không có vóc người, muốn khuôn mặt, mặt mũi trứng tròn, hơn nữa còn là một tiểu quỷ thích uống Mộ Nghiêm thật có loại tâm tình cải trắng xinh đẹp bị lợn vây quanh."Anh đã nổi tiếng như vậy, như thế nào lại thiếu một trăm vạn chứ?" Khuôn mặt nhỏ của Tần Tích tức giận đến đỏ bừng, giận trừng trừng người đàn ông trước mắt, "Hơn nữa đừng nói một trăm vạn, tôi hiện tại một vạn cũng không có, chỉ có năm mươi đồng. Cho dù anh kiện tôi lên tòa án, ta cũng vẫn không có."Người đàn ông này rõ ràng là cố ý bắt nạt cô mà.

vợ yêu bé nhỏ của đại thúc