Chuyện không liên quan đến mình thì đừng xen vào!" "Ba, nhìn cho rõ -" Một tia điên cuồng lóe lên trong mắt Thẩm Như. Cô ta đột nhiên đứng dậy, giọng nói cất cao đến nỗi chói tai. "Người phụ nữ này giả vờ tranh thủ sựđồng cảm, chính là một bạch liên hoa! Tiểu Hoa tức giận cắm phập con dao vào quả táo trên bàn, làm Quần Dao giật nảy mình. Nhìn thấy nét mặt thay đổi của Quân Dao, Tiểu Hoa lập tức ý thức được hành động vừa rồi của mình đã dọa sợ thiếu phu nhân rồi. “Hì hì, thiếu phu nhân đừng sợ, tôi nói giỡn thôi. Cô mau ăn táo đi”. Quân Dao ️Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa : Quân Dao bị Cố Khang Dật siết chặt tay. Hơi thở có chút gấp gáp đầy nam tính quấn quanh cô ️ Đọc truyện chữ Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa Tiếng Việt bản dịch Full mới nhất và hay nhất, cập nhật nhanh và sớm nhất tại Nhayho.Com “Thật sự là náo nhiệt a!”Hiên Viên Hồng và một nam nhân mặc cẩm y màu lam đi đến.Nhưng người vừa nói không phải là Hiên Viên Hồng, mà là người đi bên cạnh ông, Vũ Văn Hạo Thiên.Mạc Thiếu Khanh và Tề Duệ nghe tiếng không hẹn mà cùng nhìn nhìn nam nhân khí chất bất phàm này, trong lòng đều hiện lên một Quân Dao mặc váy cưới, được một chiếc xe sang trọng đưa về biệt thự nhà họ Cố. Không có lễ cưới nào cả, chỉ có một mình cô ngồi trong phòng, im lặng đợi, dõi theo thời gian dài đằng đẵng. Cô chỉ cần yên ổn, chỉ cần Cố Tư Bạch sớm tỉnh lại để có được tự do theo đuổi ước mơ kìa.Ai thèm quan tâm anh em nhà họ Cố mấy người. Cố Khang Dật bị bỏ lại ngồi một mình bên bàn ăn. Anh tức đến nghiến răng. Đây là lần đầu tiên Cố thiếu gia anh bị Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa - Quân Dao - Cố Khang Dật (Truyện full) - Chương 251- Website đọc truyện online miễn phí mãi mãi - tamlinh247 RriQW. Add bookmark Ảnh bìa Tác giả Thảo Nhiên Thể loại Ngôn tình Tình trạng Hoàn thành Số chương 135 Nguồn Dreame Lượt đọc 382,069 Cập nhật 21/02/2022 Truyện Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa - Cố Khang Dật - Hoắc Vi Vũ- Thảo Nhiên- Quân Dao - Cố Tư bạch​Bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn của cô ghì chặt tay anh, ghé sát môi vào bên tai người đàn ông "Cố thiếu gia, anh giả vờ như thế có vui không?" Ánh mắt âm trầm của người đàn ông lóe lên tia hứng thú, anh lật tay, biến bị động thành chủ động, khuôn mặt kề sát mặt cô trong gang tấc. Hơi thở nam tính cùng mùi hương nhàn nhạt bao vây cô. "Em thử nói xem?" Advertisement KB Lượt đọc 0 Last edited 10/12/2021 Giới thiệuQuân Dao không hiểu cô đã làm gì phi pháp để đến mức ngồi tù năm năm này, một thiên kim tiểu thư như cô bị đánh đập, hành hạ, bắt làm đủ việc nặng nhọc. Gia đình cô chưa từng một lời thăm rồi khi cô được thả thì nói rằng cô đắc tội hai gia tộc lớn, cha cô không thể giúp được gì, lại còn dì ghẻ và chị kế thêm mắm dặm muối kích sắp phải gả tới nhà họ Cố???Cái người mà cô từng đâm xe trúng sắp thành chồng cô???Chuyện gì thế này??? Truyện Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa - Quân Dao - Cố Khang Dật. Quân Dao run rẩy tra chìa khóa vào xe, mất cả phút cô mới khởi động được và lái xe rời đi. Vừa rồi cô vừa rời thư viện, đang trên đường ra bãi đỗ xe thì bị một kẻ lạ mặt chặn lại, muốn giở trò sàm sỡ. May mà Quân Dao nhanh trí, lừa hắn cởi quần, rồi đá mạnh vào “cậu em” của tên đó rồi bỏ chạy. Đến bây giờ cô vẫn run bần bật. Quân Dao lái xe trong trạng thái không tỉnh táo như vậy, cho đến khi một luồng sáng chói mắt cùng tiếng “ầm” vang lên, cô không còn biết gì nữa. Khi tỉnh lại, Quân Dao đã ở trong bệnh viện, xung quanh trắng toát, toàn mùi thuốc khử trùng. Nhưng điều đáng sợ hơn là bố cô và cảnh sát đứng xung quanh, họ cho cô biết cô vừa gây tai nạn cho thiếu gia nhà họ Cố - một trong những gia tộc hùng mạnh nhất đứng đầu cả nước. Chưa hết, cô còn hành hung thiếu gia nhà họ Doãn – chính là kẻ bị cô đá vào “cậu em”. Quân Dao cứ như vậy, mơ mơ hồ hồ không hiểu chuyện gì mà bị đẩy vào tù năm năm. Cô muốn kêu oan, nhưng chính cô cũng không nhớ nổi đêm đó đã xảy ra những chuyện gì. Cô chỉ nhớ tâm thần hoảng loạn lái xe trở về nhà, rồi “ầm” một tiếng, cô ngất đi, có phải cô đã đâm vào xe của thiếu gia nhà họ Cố? Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa – Nhảy hố truyện Tác giảThảo Nhiên Thể loại Ngôn tình, sủng Mô tả Truyện Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa của tác giả Thảo Nhiên Quân Dao ghì chặt tay người đàn ông, đôi tay nhỏ nhắn của cô siết thật chặt, từ từ ghé sát môi vào bên tai anh ta “Anh Cố, anh giả vờ như vậy thấy có vui không?” Ánh nhìn âm trầm của người đàn ông lóe lên tia phấn khích, anh trở tay lại, giờ anh là người chủ động, khuôn mặt kề sát vào cô. Hơi thở có chút gấp gáp đầy nam tính quấn quanh cô “Em thử nói xem?” *** Đọc truyện tương tự Dụ dỗ đại luật sư cập nhật nhanh nhất trên – Nhảy hố truyện Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé! Các bạn vào group facebook để nhảy hố nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé! Bàn tay của Từ An An còn chưa giáng xuống mặt Quân Dao thì đã bị một bàn tay khác giữ ta ngẩng đầu nhìn thấy cả chục người áo đen vây xung quanh vệ sĩ của cô ta cũng sợ tái mét mặt mày, vội vàng buông tay Quân Dao, giơ hai tay lên Dao đợi một lúc không thấy có chuyện gì thì tò mò mở mắt nhìn, cô bị khung cảnh trước mặt dọa sợ tới mức nhảy dựng người vệ sĩ và Từ An An đang đứng thành hàng, run rẩy, xung quanh cô là cả chục người đang người khuôn mặt khá đẹp trai, lạnh lùng, bước lên nói.“Thiếu phu nhân, cô không sao chứ?” Quân Dao dè dặt lắc kia giơ tay về phía chiếc BMW bên cạnh.“Thiếu phu nhân, tôi đưa cô về”.“Các anh… là người nhà họ Cố à?” “Thiếu phu nhân, về thôi.” Nói rồi người kia xoay người bước lên xe, những người khác cũng ngồi vào mấy chiếc xe phía Dao bị bỏ lại đứng nhìn bốn người cân nhắc hai giây, đi theo đám người lạ mặt kia không biết sống chết thế nào, nhưng ở lại với đám Từ An An chắc chắc Dao nhắm mắt đưa chân chạy theo đám người kia, dù sao họ cũng không thể hiện địch ý gì, lại còn gọi cô là thiếu phu nhân, có khả năng cao họ chính là người của Cố Dao may mắn thắng được người đàn ông đẹp trai lạnh như băng đó đưa về Cố gia, sau đó quay xe rời đi, cả quá trình không hé răng nói nửa lời, mặc kệ Quân Dao vài lần dò hỏi, anh ta vẫn mặt đơ ngồi sau vô lăng, im lặng lái xe, còn chẳng buồn nhếch mép lấy một sao cũng về được đến nhà an toàn Quân Dao không oán trách gì, chạy vội về chạy vào nhà tắm, bắt đầu, tẩy trang, tắm xuôi cũng đã nửa đêm, Quân Dao không dám bật đèn, sợ làm phiền Cố Tư Bạch, dù có thể bật hay không anh cũng chẳng biết, nhưng ở cùng nhau ba tháng, cô càng mong người đàn ông đẹp trai này có thể tỉnh lại.“Cố Tư Bạch, ngủ ngon”. Quân Dao thì thầm, rồi mở cửa bước vào căn phòng nhỏ bên cạnh, nằm xuống giường, một lát sau đã chìm vào giấc ngủ.“Thiếu gia, đã đưa thiếu phu nhân về nhà an toàn rồi.” “Ừ! Anh chăm chú nhìn vào máy tính, hỏi.“Phía bên kia thế nào rồi?” Người còn chưa kịp trả lời, một người đột nhiên chạy vào.“Thiếu gia, nguy rồi, bên Báo đen đang đánh kho vũ khí của chúng ta.” “Sao bọn chúng tìm được?” Người đàn ông nhíu mày, hỏi lại.“Có lẽ bên ta có nội gián” “Theo tôi” Người đàn ông đứng bật dậy, một tay đưa về phía sau hông rút ra khẩu súng ngắn, nét mặt anh ngưng người lập tức rời khu rừng tối tăm, âm chiếc xe việt dã lặng lẽ dừng lại, áp vũ khí của Thiết huyết vừa bị Báo đen tấn công, hai bên đang đấu súng vô cùng căng thẳng.“Thiếu gia, hay người ở ngoài này đi.” Vương Quân Trạch, một trong Ngũ hổ lên đàn ông mặc vest đen mỉm cười.“Tôi đã từng chết một lần rồi, còn sợ chết sao?” Nói rồi anh dẫn đầu nhóm người, âm thầm áp sát mục những người dùng xương máu của mình đi lên mới hiểu được sự khốc liệt của giới hắc liệt hơn bạch đạo gấp trăm bước đi đều cần đo bằng chính tính mạng của Sáng sớm, Quân Dao tỉnh giấc, tâm trạng cô hôm nay khá tốt, dù sao từ giờ cô có thể yên ổn sống qua ngày Dao đánh răng rửa mặt xong liền bị một chậu nước ấm đến bên giường Cố Tư Bạch.“Chào buổi…” Lời còn chưa nói hết, Quân Dao kinh ngạc đến mức há hốc giường trống không, không một bóng thiếu gia mất tích rồi! Nhiệm vụ của cô là trông nom Cố Tư Bạch 24/7, bây giờ không thấy người đầu, cô phải làm sao đây? Có phải anh bị kẻ xấu bắt cóc rồi không? Tâm trạng rối loạn, Quân Dao đặt phịch chậu nước xuống sàn, cô cuống quýt lật chân, cúi người nhìn xuống chân giường.“Cố Tư Bạch, anh đâu rồi?” Quân Dao mếu máo, sắp khóc đến nơi.“Không xong rồi, mình phải đi bao người nhà họ Cố, phải đi tìm Cố Tư Bạch” Vừa lúc cô chạy về phía cửa thì một cánh tay mạnh mẽ kéo cô lại, bàn tay to lớn giữ chặt miệng cô, giọng đàn ông trầm khàn vang lên bên tai.“Đừng nói gì, tôi là Cố Tư Bạch”.Quân Dao trợn tròn mắt, không tin vào tai mình, có phải cô đang mơ ngủ không? Người tối qua còn hôn mê bất tỉnh sao bây giờ đã có thể giữ cô chặt như thế Quần Dao không có ý phản kháng, người đàn ông từ từ nới lỏng Dao xoay người, nhìn chằm chằm người đàn ông đã chăm sóc Cố Tư Bạch suốt ba tháng nay, cô có thể chắc chắn mình không nhận nhầm, chính là Cố Tư đại thiếu gia tỉnh rồi! Cô được tự do rồi! Vừa rồi là hoảng sợ phát khóc, giờ là vui mừng phát mắt Quân Dao rưng rưng, cô kích động đến mức ôm chầm lấy Cố Tư Bạch.“Anh tỉnh rồi, thật tối, cuối cùng anh cũng tỉnh rồi!” Quân Dao vừa ôm vừa lắc vừa nói lảm nhảm bên tai CỐ Tư nhíu mày, khẽ đẩy cô ra.“Được rồi, không cần giống như cô vợ nhỏ vui mừng đến thế đâu?” Lúc này Quân Dao mới nhận ra vừa rồi mình thất thố thế nào, cô vội vàng buông tay, điều chỉnh lại tư thế.“Anh tỉnh khi nào thế?” Bình tĩnh lại rồi, Quân Dao mới phát hiện ra khuôn mặt Cố Tư Bạch hơi tái nhợt.“Anh sao thế, không khỏe ở đâu à? Để tôi gọi bác Cố Tư Bạch thở dài, khóa cửa phía trong rồi kéo Quân Dao đến bên giường, anh nghiêm túc nhìn cô, rồi từ từ cởi áo khoác, sau đó cởi cúc áo sơ mi đen Dao trợn trừng mắt, không thể tin nổi, người đàn ông này vừa tỉnh lại đã muốn… muốn làm chuyện đó sao? Có cần gấp gáp như vậy không? Quân Dao kinh hãi đưa tay chắn trước ngực, không ngừng lắc đầu.“Không, mặc dù tôi là vợ anh nhưng chúng ta vẫn chưa thực sự quen biết nhau, có gì từ từ cả anh vừa tỉnh lại, cần nghỉ ngơi cho tốt, đừng để ảnh hưởng sức khỏe.” Cố Tư Bạch phì cười khi nghe cô lải nhải như chậm rãi lên tiếng, chất giọng trầm trầm, vô cùng quyến rũ.“Em nhìn xem!”Bàn tay của Từ An An còn chưa giáng xuống mặt Quân Dao thì đã bị một bàn tay khác giữ ta ngẩng đầu nhìn thấy cả chục người áo đen vây xung quanh vệ sĩ của cô ta cũng sợ tái mét mặt mày, vội vàng buông tay Quân Dao, giơ hai tay lên Dao đợi một lúc không thấy có chuyện gì thì tò mò mở mắt nhìn, cô bị khung cảnh trước mặt dọa sợ tới mức nhảy dựng người vệ sĩ và Từ An An đang đứng thành hàng, run rẩy, xung quanh cô là cả chục người đang người khuôn mặt khá đẹp trai, lạnh lùng, bước lên nói.“Thiếu phu nhân, cô không sao chứ?” Quân Dao dè dặt lắc kia giơ tay về phía chiếc BMW bên cạnh.“Thiếu phu nhân, tôi đưa cô về”.“Các anh… là người nhà họ Cố à?” “Thiếu phu nhân, về thôi.” Nói rồi người kia xoay người bước lên xe, những người khác cũng ngồi vào mấy chiếc xe phía Dao bị bỏ lại đứng nhìn bốn người cân nhắc hai giây, đi theo đám người lạ mặt kia không biết sống chết thế nào, nhưng ở lại với đám Từ An An chắc chắc Dao nhắm mắt đưa chân chạy theo đám người kia, dù sao họ cũng không thể hiện địch ý gì, lại còn gọi cô là thiếu phu nhân, có khả năng cao họ chính là người của Cố Dao may mắn thắng được người đàn ông đẹp trai lạnh như băng đó đưa về Cố gia, sau đó quay xe rời đi, cả quá trình không hé răng nói nửa lời, mặc kệ Quân Dao vài lần dò hỏi, anh ta vẫn mặt đơ ngồi sau vô lăng, im lặng lái xe, còn chẳng buồn nhếch mép lấy một sao cũng về được đến nhà an toàn Quân Dao không oán trách gì, chạy vội về chạy vào nhà tắm, bắt đầu, tẩy trang, tắm xuôi cũng đã nửa đêm, Quân Dao không dám bật đèn, sợ làm phiền Cố Tư Bạch, dù có thể bật hay không anh cũng chẳng biết, nhưng ở cùng nhau ba tháng, cô càng mong người đàn ông đẹp trai này có thể tỉnh lại.“Cố Tư Bạch, ngủ ngon”.Quân Dao thì thầm, rồi mở cửa bước vào căn phòng nhỏ bên cạnh, nằm xuống giường, một lát sau đã chìm vào giấc ngủ.“Thiếu gia, đã đưa thiếu phu nhân về nhà an toàn rồi.” “Ừ! Anh chăm chú nhìn vào máy tính, hỏi.“Phía bên kia thế nào rồi?” Người còn chưa kịp trả lời, một người đột nhiên chạy vào.“Thiếu gia, nguy rồi, bên Báo đen đang đánh kho vũ khí của chúng ta.” “Sao bọn chúng tìm được?” Người đàn ông nhíu mày, hỏi lại.“Có lẽ bên ta có nội gián” “Theo tôi” Người đàn ông đứng bật dậy, một tay đưa về phía sau hông rút ra khẩu súng ngắn, nét mặt anh ngưng người lập tức rời khu rừng tối tăm, âm chiếc xe việt dã lặng lẽ dừng lại, áp vũ khí của Thiết huyết vừa bị Báo đen tấn công, hai bên đang đấu súng vô cùng căng thẳng.“Thiếu gia, hay người ở ngoài này đi.” Vương Quân Trạch, một trong Ngũ hổ lên đàn ông mặc vest đen mỉm cười. “Tôi đã từng chết một lần rồi, còn sợ chết sao?” Nói rồi anh dẫn đầu nhóm người, âm thầm áp sát mục những người dùng xương máu của mình đi lên mới hiểu được sự khốc liệt của giới hắc liệt hơn bạch đạo gấp trăm bước đi đều cần đo bằng chính tính mạng của Sáng sớm, Quân Dao tỉnh giấc, tâm trạng cô hôm nay khá tốt, dù sao từ giờ cô có thể yên ổn sống qua ngày Dao đánh răng rửa mặt xong liền bị một chậu nước ấm đến bên giường Cố Tư Bạch.“Chào buổi…” Lời còn chưa nói hết, Quân Dao kinh ngạc đến mức há hốc giường trống không, không một bóng thiếu gia mất tích rồi! Nhiệm vụ của cô là trông nom Cố Tư Bạch 24/7, bây giờ không thấy người đầu, cô phải làm sao đây? Có phải anh bị kẻ xấu bắt cóc rồi không? Tâm trạng rối loạn, Quân Dao đặt phịch chậu nước xuống sàn, cô cuống quýt lật chân, cúi người nhìn xuống chân giường.“Cố Tư Bạch, anh đâu rồi?” Quân Dao mếu máo, sắp khóc đến nơi.“Không xong rồi, mình phải đi bao người nhà họ Cố, phải đi tìm Cố Tư Bạch” Vừa lúc cô chạy về phía cửa thì một cánh tay mạnh mẽ kéo cô lại, bàn tay to lớn giữ chặt miệng cô, giọng đàn ông trầm khàn vang lên bên tai.“Đừng nói gì, tôi là Cố Tư Bạch”.Quân Dao trợn tròn mắt, không tin vào tai mình, có phải cô đang mơ ngủ không? Người tối qua còn hôn mê bất tỉnh sao bây giờ đã có thể giữ cô chặt như thế Quần Dao không có ý phản kháng, người đàn ông từ từ nới lỏng Dao xoay người, nhìn chằm chằm người đàn ông đã chăm sóc Cố Tư Bạch suốt ba tháng nay, cô có thể chắc chắn mình không nhận nhầm, chính là Cố Tư đại thiếu gia tỉnh rồi! Cô được tự do rồi! Vừa rồi là hoảng sợ phát khóc, giờ là vui mừng phát mắt Quân Dao rưng rưng, cô kích động đến mức ôm chầm lấy Cố Tư Bạch.“Anh tỉnh rồi, thật tối, cuối cùng anh cũng tỉnh rồi!” Quân Dao vừa ôm vừa lắc vừa nói lảm nhảm bên tai CỐ Tư nhíu mày, khẽ đẩy cô ra.“Được rồi, không cần giống như cô vợ nhỏ vui mừng đến thế đâu?” Lúc này Quân Dao mới nhận ra vừa rồi mình thất thố thế nào, cô vội vàng buông tay, điều chỉnh lại tư thế.“Anh tỉnh khi nào thế?” Bình tĩnh lại rồi, Quân Dao mới phát hiện ra khuôn mặt Cố Tư Bạch hơi tái nhợt.“Anh sao thế, không khỏe ở đâu à? Để tôi gọi bác Cố Tư Bạch thở dài, khóa cửa phía trong rồi kéo Quân Dao đến bên giường, anh nghiêm túc nhìn cô, rồi từ từ cởi áo khoác, sau đó cởi cúc áo sơ mi đen Dao trợn trừng mắt, không thể tin nổi, người đàn ông này vừa tỉnh lại đã muốn… muốn làm chuyện đó sao? Có cần gấp gáp như vậy không? Quân Dao kinh hãi đưa tay chắn trước ngực, không ngừng lắc đầu.“Không, mặc dù tôi là vợ anh nhưng chúng ta vẫn chưa thực sự quen biết nhau, có gì từ từ cả anh vừa tỉnh lại, cần nghỉ ngơi cho tốt, đừng để ảnh hưởng sức khỏe.” Cố Tư Bạch phì cười khi nghe cô lải nhải như chậm rãi lên tiếng, chất giọng trầm trầm, vô cùng quyến rũ.“Em nhìn xem!”.

cố thiếu gia đừng giả vờ nữa quân dao